welcome!! chào mừng các bạn đã đến với diễn đàn


Join the forum, it's quick and easy

welcome!! chào mừng các bạn đã đến với diễn đàn
welcome!! chào mừng các bạn đã đến với diễn đàn
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Keywords

Keywords

Latest topics
» những câu chửi hay nè. KHông Tục đâu Yên tâm
đã xấu, lại còn ngoan! EmptyMon Apr 22, 2013 3:41 am by SOI==>BAC

» nhạc hay nhất của karik
đã xấu, lại còn ngoan! EmptyFri Jul 13, 2012 3:32 am by Admin

» vừa hay vừa buồn.
đã xấu, lại còn ngoan! EmptyFri Jul 13, 2012 3:29 am by Admin

» nhac không lời hay nhất mọi thời đại
đã xấu, lại còn ngoan! EmptyFri Jul 13, 2012 3:22 am by Admin

» nhạc hàn(bao gồm big bang) tải mê say
đã xấu, lại còn ngoan! EmptySat May 19, 2012 11:04 am by dangcapno1

» Tình Yêu Diệu Kỳ - Quang Vinh
đã xấu, lại còn ngoan! EmptyWed May 16, 2012 2:17 am by Admin

» Tải Garena Plus
đã xấu, lại còn ngoan! EmptyWed May 16, 2012 2:11 am by Admin

» Doremon chế
đã xấu, lại còn ngoan! EmptyWed May 16, 2012 2:09 am by Admin

» đã xấu, lại còn ngoan!
đã xấu, lại còn ngoan! EmptyWed May 16, 2012 2:05 am by Admin

Latest topics
» những câu chửi hay nè. KHông Tục đâu Yên tâm
đã xấu, lại còn ngoan! EmptyMon Apr 22, 2013 3:41 am by SOI==>BAC

» nhạc hay nhất của karik
đã xấu, lại còn ngoan! EmptyFri Jul 13, 2012 3:32 am by Admin

» vừa hay vừa buồn.
đã xấu, lại còn ngoan! EmptyFri Jul 13, 2012 3:29 am by Admin

» nhac không lời hay nhất mọi thời đại
đã xấu, lại còn ngoan! EmptyFri Jul 13, 2012 3:22 am by Admin

» nhạc hàn(bao gồm big bang) tải mê say
đã xấu, lại còn ngoan! EmptySat May 19, 2012 11:04 am by dangcapno1

» Tình Yêu Diệu Kỳ - Quang Vinh
đã xấu, lại còn ngoan! EmptyWed May 16, 2012 2:17 am by Admin

» Tải Garena Plus
đã xấu, lại còn ngoan! EmptyWed May 16, 2012 2:11 am by Admin

» Doremon chế
đã xấu, lại còn ngoan! EmptyWed May 16, 2012 2:09 am by Admin

» đã xấu, lại còn ngoan!
đã xấu, lại còn ngoan! EmptyWed May 16, 2012 2:05 am by Admin

May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  

Calendar Calendar

May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  

Calendar Calendar

Affiliates
free forum

Affiliates
free forum

Affiliates
free forum


đã xấu, lại còn ngoan!

Go down

đã xấu, lại còn ngoan! Empty đã xấu, lại còn ngoan!

Bài gửi by Admin Wed May 16, 2012 2:05 am

ái ế văn phòng. Nghe cụm từ đấy khối cô đã giật nảy, không ít các cô khác chạnh lòng.Văn phòng có hai đứa suýt băm, tự nhiên một đứa đi lấy chồng, còn lại một đứa. Xong!

Cả là một áp lực không bàn phím nào tả xiết. Các chị, kẻ may mắn thoát đời gái ế, kẻ nhanh nhảu một chồng hai con đủ tiêu chuẩn, được dịp xúm vào quân sư quạt mo gỡ rối tơ lòng.

Xem nào, nhỏ nhắn đáng yêu, nói chuyện duyên dáng, hài hước ra phết, con nhà gia giáo, lại còn giỏi nữ công gia chánh, từ chuẩn bị cả mâm cơm ngày tết cho đến làm bánh, nấu chè. Một cậu đồng nghiệp đi ngang nói đỏng: “Đã xấu lại còn ngoan thì ế là phải”. Ôi cái thằng độc mồm độc miệng, em nó kể ra ngoan thật, hết giờ đi làm là về nhà cơm nước cho bố mẹ, một tuần chỉ có chiều thứ sáu sinh hoạt bia hơi vỉa hè nghe các anh đồng nghiệp cũ chém gió và phá mồi.

Nhưng như thế là không được rồi, cần phải mở rộng mối quan hệ, cần phải giao lưu diện rộng. Thế em có học ngoại khoá gì không, có tham gia câu lạc bộ nào không. Không à, thế thì phải đi học cấp tốc, học gì cũng được. Em nghe theo, tuần sau hăm hở đến khoe các chị rằng em đã sắm cây đàn mandolin, đã liên hệ thầy giáo, tuần này bắt đầu học. Các chị đồng nghiệp đáng mến lại xúm vào, ơ kìa sao học cái món gảy đàn tưng tưng đấy, thế thầy trẻ không, có bồ chưa? Thầy sắp về hưu ở nhạc viện, một tuần đến nhà thầy học ba buổi tối. Không được rồi, các chị lại nhiệt tình can ngăn, em phải học cái gì ngoài trời, đông vui vào, làm sao khoe được cái sự duyên dáng của em ý. Em lại nghe theo, qua cuối tuần đến văn phòng hớn hở khoe với các chị, em đã bắt đầu đi tập tennis rồi. Hay đấy, lớp đông không? Học mấy giờ? Học với ai? Em học với hai đứa em họ và một con bạn gái. Giời ạ, thế mà gọi là mở rộng mối quan hệ, mở rộng network à? Các chị ré lên, sao không học belly dance, ballroom dance, hay ít nhất là bỏ chút chi phí đầu tư cho cái thẻ membership ở phòng gym nào đấy? Nhưng em trót nộp học phí và sắm đồ nghề cho hai môn đó rồi, các chị đành haizzzzzz ngao ngán.

Nhưng vẫn chưa hết hy vọng, vì em vẫn còn rất nhiều hy vọng. Các chị lại tiếp tục bàn tán và quân sư. Phải cải tổ bề mặt bên ngoài, đàn ông nhìn vào mình nó cứ phải thấy mình mơn mởn và tươi mới nó mới thèm lân la. Em không nói ra nhưng ngấm ngầm nghe theo.

Em cấp tốc mua ngay tờ tạp chí hàng đầu dành cho… các bà nội trợ để nghiên cứu xu hướng thời trang. Em hỏi một lượt các chị xu hướng thời trang chủ đạo năm nay là gì. Chị bảo block color (màu choé), chị bảo lace (ren), chị bảo flowery (hoa hoè hoa sói), em ghi nhận tất tật.

Cuối tuần nắng chói chang, em bay lên chợ vải, em sắm một miếng ren hoa màu càrốt. Em mang ra tiệm may đo ngay cổng chợ, thế là thứ hai đầu tuần, các chị được chiêm ngưỡng em trong bộ váy ren bó chịt ngắn trên đầu gối 15cm cổ tàu huyền bí. Mấy chú đồng nghiệp mắt lác mắt chột, các chị kính mến á khẩu không nói nên lời.

Bữa nay cả công ty đi dự tiệc chiêu đãi, em xúng xính mắt xanh môi hồng, trông em vẫn còn phơi phới lắm so với cái tuổi của mình. Các chị lại rỉ tai, tiệc to đấy, nhiều chú ngon ra phết, thấy con cá nào được là quăng lưới chén luôn nhé.

Lại cái thằng đồng nghiệp hay thích chen vào chuyện chị em nửa đùa nửa thật: “Mua xe còn phải chạy thử đấy…” Em nhảy cẫng lên, không được, phải tìm hiểu tử tế, phải biết rõ về nhau, về sở thích, cá tính của nhau rồi mới đi đến quan hệ chính thức. Em giảng giải cho thằng đồng nghiệp nhiều chuyện, và cả các chị một chập. Thôi thì tầm này rồi mà em còn muốn giữ giá làm gỏi, thì các chị cũng bó tay. Hay là em về đi cắt tiền duyên như lời ông thầy bói phán đầu năm?

Theo SGTT


---------- Post added 15-03-2012 at 09:15 PM ----------

LẤY CHỒNG, Ở GIÁ, SINGLE MOM & ĐI DU HỌC

Phụ nữ – nếu được lựa chọn, luôn là tình yêu trên sự nghiệp, luôn là người ta trên bản thân mình. Khi tôi trò chuyện với anh bạn trai mới nhất của mình trong một buổi tối nhập nhoạng, anh nói: Vẫn là em mà, anh vẫn chỉ nghĩ đến em thôi, làm gì còn ai khác nữa? Tôi chỉ cười: Không phải! Anh nghĩ đến anh trước tiên! Lúc này anh trố mắt: À, em cần em và bản thân anh ngang nhau? Câu chuyện trước buổi tiệc đêm của chúng tôi kết thúc ở những dấu chấm mà tôi chọn không nói tiếp… Vì phụ nữ luôn khác đàn ông!

Tôi nghĩ về sự lựa chọn những ngả rẽ cuộc đời. Tất cả mọi người đều mong chúng tôi lấy chồng. Vâng, tất cả! Gia đình, mẹ, dì, bà, hàng xóm. Cả xã hội. Bản thân chúng tôi cũng rất mong mình lấy được chồng. Có một hoặc nhiều đứa con xinh xắn, giống hoặc không giống mình, để thay tã, thức khuya, mệt nhoài và than thở. Trong người chúng tôi còn có một cái đồng hồ cứ kêu tích tắc, không thể tắt đi được. Đến 22 tuổi nó kêu nho nhỏ, rồi cứ càng ngày càng to hơn. Đến ngưỡng 27, 28 gần 30 thì reng ầm ĩ. Qua 30 thì khỏi nói. Không sao tắt đi được. Điều này giải thích cho một vài chị bạn trong nhóm của tôi, đầu năm tuyên bố quyết tâm lấy chồng, thì y như rằng cuối năm có đám cưới. Khi bạn chỉ nghe thấy tiếng đồng hồ reng, thì đành phải phớt lờ đi những bản nhạc lãng mạn. Khi lấy chồng là mục tiêu thì chân dung đàn ông trở thành thứ yếu. Những người phụ nữ thông minh không chọn người đàn ông có đủ các gạch đầu dòng mình đặt ra thời thiếu nữ, mà sẽ gật đầu cái rụp khi gặp người chỉ cần sở hữu một trong những gạch đầu dòng là đủ.

Phần còn lại, là những phụ nữ quyết định không lấy chồng. Cũng không hẳn là quyết định, nhưng năm tháng cứ qua đi. Cũng lần lữa, định tặc lưỡi, rồi năm tháng cứ qua đi. Như một anh bạn của tôi người Mỹ sống ở Chiang Mai cả mười năm nay. “Dễ sống quá, năm tháng cứ qua đi…”

“Chị không muốn có con à?” Tôi hỏi một chị bạn độc thân năm nay vừa tròn 40 tuổi của mình. “Không, con cháu trong nhà nhiều quá rồi, phát mệt”. Nếu phụ nữ không có một mục đích cụ thể, thì chỉ cần sống hạnh phúc đã là quá đủ. Tôi tự hỏi mình về tương lai. Liệu tôi có thể “ở giá” hay không? Vài năm trước thì thấy viễn cảnh này quá buồn và cô đơn, đến mức không chịu nổi. Nhưng giờ thì lại thấy bình thường. Nếu tôi cứ có cả đống việc để làm, cứ đợi đến cuối tuần để tiệc tùng, có nhiều sách hay để đọc mê mải, cứ ba tháng đi du lịch một lần, đến rạp xem phim mỗi tuần – như bộ phim mới In Time chẳng hạn – rất gợi cảm hứng, thì tôi nghĩ, năm tháng sẽ qua đi. Tại sao phải cần một người đàn ông khi bản thân mình đã làm cho mình hạnh phúc?

Nhưng nếu câu trả lời của chị bạn tôi ở trên là có, thì chúng ta sẽ có những người mẹ độc thân vui tính. Một trong những người ấy hay ở cạnh mỗi lần tôi có vẻ chao đảo vì tình yêu. Có lần chị nói vui: Có muốn bớt khổ vì đàn ông không? Có ngay một thằng như thằng Tôm nhà chị, chả còn thời gian nghĩ ngợi gì nữa… Người đàn ông bé con thay vì trở thành gánh nặng, đã trở thành một niềm vui khi mà chị “nhảy cóc” được giai đoạn cưới chồng lận đận. Tôi chỉ hơi tiếc có những cô bạn mình còn quá trẻ, đau khổ sau vài chuyện tình yêu, đã vội vàng lựa chọn trở thành single mom bằng cách thụ tinh ống nghiệm. Lựa chọn này liệu có hơi ích kỷ cho đứa trẻ khi AND người cha bị xoá mất? Suy cho cùng, vẫn là những nguyên lý đơn giản dễ hiểu về hạnh phúc: Hạnh phúc không tự sinh ra hay mất đi, nó chỉ chuyển hoá từ dạng này sang dạng khác, từ người này sang người khác…

Ở thời chúng tôi, một ngả rẽ mới ra đời: đi du học. Không phải đi học để học. Đi học chỉ để có cớ đi, bắt đầu một lát cắt cuộc sống khác. Tôi thường nói vui: sang Tây chẳng thấy mình già, vì ai cũng già hơn mình mà vẫn chưa chồng, chưa vợ. Giống như “ăn trộm” được vài tuổi vậy. Những nơi như Berkeley, bang California, Mỹ, cây cối mọc thành rừng giữa thành phố, nắng luôn chói chang thanh bình trong khu vực trường đại học nổi tiếng này. Cả một cộng đồng trai thanh nữ tú, cả già cả trẻ, phần nhiều trên 30 tuổi, hoan hỉ ôm sách đi học mỗi ngày vì đó chính là cuộc sống của họ. Có những nơi như Đan Mạch, chỉ cần đi học bạn đã được tặng 500 euro mỗi tháng như đi làm ăn lương vậy.

Thế là, khi công việc đã đủ để dành dụm, tuổi đã đủ để chẳng còn sợ thứ gì, dù là tàu điện ngầm hay vài thứ tiếng Tây xì xồ, những chị bạn tôi quyết định xách vali đi du học vài năm để thay đổi cuộc sống, cộng với việc bớt phải nghe ca thán chuyện cả xã hội giục lấy chồng. Trong chiếc vali ấy – thường thì – có tâm trạng chưa trọn vẹn về một người đàn ông. Thế là đi du học đôi khi để quên, để nhớ, để nghiệm ra mình cần người ta, hoặc để đến gần hơn với trái tim của họ. Tóm lại, đi du học để… yêu! Thế nên phụ nữ 30 tuổi, đến những thành phố đẹp như mơ, bắt đầu dọn dẹp lại trái tim của mình. Như một chuyến phiêu lưu. Mà điều đặc biệt, là chẳng thấy ai trở về!

Nghĩ lại, tôi thấy trước mặt mình, quả là vẫn còn bốn ngả rẽ hạnh phúc để chọn lựa.

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 44
Points : 937
Reputation : 2
Join date : 23/04/2012

http://anhemlamson.dust.tv

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết